Vì để cho Park Jimin có được cuộc sống tốt đẹp hơn, bà quyết định kết hôn với người đàn ông giàu có quen chưa bao lâu chính là ba Park.
Thật lòng thật dạ với người khác chỉ đem lại đau khổ cho bản thân mình. Bà không muốn bi kịch này lại xảy ra với con trai bà.
Park JiminYoongi không phải người như vậy!
Park Jimin kiên định nói.
Park JiminEm ấy rất đơn thuần
Mẹ ParkPark Jimin, đó là do con tự huyễn hoặc bản thân mà thôi
Mẹ Park kéo tay hắn tận tình khuyên bảo.
Mẹ ParkNếu cậu ta biết được sự thật, con thật sự nghĩ rằng lúc đó cậu ta sẽ tiếp tục ở bên cạnh con ư?
Mẹ ParkHuống hồ hôm đó lúc con dẫn cậu ta về nhà, mẹ vốn nhìn ra cậu ta không hề quan tâm đến con
Mẹ ParkCon chỉ là đơn phương, có đúng không?
Park Jimin rút tay về, không nói gì chỉ nhìn chằm chằm mẹ Park một hồi, sau đó đứng dậy đi về.
Park JiminCon sẽ không rời xa em ấy
Park JiminNếu ai đó ngăn cản con và em ấy ở bên nhau, con sẽ không tha thứ, kể cả mẹ cũng vậy
Mẹ Park nhìn bóng dáng Park Jimin rời đi, khí lực cả người bà như bị rút cạn. Bà không biết mình đã làm gì sai. Đứa con chính tay bà nuôi lớn vì một người ngoài mà phản nghịch bà. Bà chỉ là nghĩ cho tương lai của hắn mà thôi, chẳng lẽ làm vậy là sai sao?
Park Jimin nói trưa nay có việc nên sẽ về muộn. Min Yoongi lấy đồ ăn trong tủ lạnh hâm nóng lại, vừa mới dọn chén đũa lên bàn, ngoài cửa đã truyền đến tiếng động, ngay sau đó là âm thanh quen thuộc vang lên.
Park JiminBé ngoan, anh về rồi
Min Yoongi có hơi ngạc nhiên hỏi.
Min YoongiSao anh về sớm vậy?
Min YoongiChẳng phải anh nói chiều mới về sao?
Park JiminXong việc rồi thì về thôi
Park Jimin nhìn thấy cơm canh nóng hổi, liền đi đến bên người cậu.
Park JiminVừa lúc anh cũng chưa ăn, chúng mình ăn chung đi
Những lời mẹ Park nói khiến cho bữa cơm thực sự ăn không vào. Park Jimin ăn được mấy miếng đã bỏ về, vừa lúc có thể cùng ăn với cậu.
Min YoongiĐể em đi lấy thêm chén đũa
Min Yoongi vừa muốn đứng lên, lại bị hắn giữ lại.
Park JiminEm ăn đi, anh tự lấy được
Lúc ăn cơm, Park Jimin chỉ gắp đồ ăn cho cậu, thành ra cả buổi hắn ăn không được bao nhiêu, ngược lại đồ ăn trong chén cậu đã được chất thành núi nhỏ.
Ăn xong, Min Yoongi muốn phụ lau bàn nhưng lại bị hắn nhanh chóng cự tuyệt.
Park JiminEm nghỉ ngơi chút đi, để anh làm cho
Min Yoongi cũng không nói nhiều, ngoan ngoãn đi ra ngoài phòng khách ngồi xem tivi. Park Jimin làm rất nhanh, chớp mắt đã dọn dẹp sạch sẽ nhà bếp. Hắn đi ra phòng khách, nhìn thấy cậu một tay chống đầu ngủ gà ngủ gật, dường như có thể té xuống đất bất cứ lúc nào.
Park Jimin mỉm cười đi đến bên người cậu, ngón tay mân mê gương mặt trắng nõn.
Park JiminMệt sao không về phòng ngủ đi?
Min Yoongi mở mắt mơ màng hỏi.
Min YoongiAnh làm xong rồi hả?
Park JiminXong cả rồi, anh ôm em về phòng nhé!
Park Jimin đưa tay ôm lấy thân hình nhỏ gầy của cậu lên. Min Yoongi thuận tay ôm lấy cổ hắn, hô hấp nóng rực nhẹ nhàng phả lên, kích thích đáy lòng một trận gợn sóng.
Hạnh phúc mà Park Jimin muốn, bây giờ đang nằm trong lòng hắn.
Min Ji Suk như phát điên, đi gửi thư nặc danh cho hàng loạt tòa soạn. Bởi vì liên quan đến bác sĩ nổi tiếng cũng là con trai lớn của Min gia, cho nên không ai dám có động tĩnh gì. Không có chứng cứ thì không thể tùy tiện nói xấu người có nhiều gậy chống lưng như vậy được, tránh rước họa vào thân.
Oán hận của Min Ji Suk đối với Min Yoongi ngày càng sâu đậm. Giống như ngày đó Park Jimin từng nói với bà, dù bà có làm gì hay nói gì cũng sẽ không có ai tin tưởng.
Từng câu từng chữ bà nói ra vậy mà bị người ta xem như rác rưởi, bà sống thê thảm như ngày hôm nay tất cả là do Min Yoongi. Cục tức này bà không tài nào nuốt trôi.
Đêm đầu tiên Park Jimin đi thành phố X, Min Yoongi ngủ không ngon, trước mặt là khung cảnh Min Ji Suk cao giọng la lối chỉ tội cậu, xung quanh là những gương mặt mơ hồ đang chỉ trỏ. Ác mộng đen tối làm cậu không thở nổi, mãi đến rạng sáng cậu mới chợp mắt được một lúc.
Hôm sau đến bệnh viện, y tá Kim chú ý đến sắc mặt mệt mỏi của cậu, quan tâm hỏi.
Kim Seok JinBác sĩ Min, cậu có chuyện gì sao?
Min Yoongi vực dậy tình thần nói.
Min YoongiChỉ là tối qua nghỉ ngơi không đủ mà thôi
Kim Seok JinVậy có cần tôi sắp xếp lại công việc ngày hôm nay không, để chiều về sớm nghỉ ngơi?
Min YoongiKhông sao đâu, cứ như cũ đi
Nếu không có việc gì quan trọng, Min Yoongi cũng không muốn dời công việc.
Kim Seok JinVâng, vậy cậu có gì cần thì cứ gọi tôi nhé
Min YoongiLàm phiền anh rồi
Việc đàm phán hợp đồng với bên đối tác cũng không mấy thuận lợi. Bên đối tác cố ý ép chiết khấu phần trăm xuống rất thấp, giống như biết dù làm vậy Park Jimin và Park Seojun cũng sẽ không bỏ qua hợp đồng lần này.
Theo như dự tính của Park Seojun, họ đã không ngủ suốt mấy đêm để soạn ra hợp đồng. Nếu như lần hợp tác này không thành, đôi bên đều không có lợi.
Park JiminBa mươi phần trăm, không thể thấp hơn được nữa
Park Jimin nhìn giám đốc của bên đối tác nói.
Park JiminKế hoạch lần này của Bora Hae với chúng tôi cũng là một bước quan trọng của quý công ty
Park JiminTôi nghĩ các anh cũng không muốn bỏ lỡ đâu nhỉ?